Vũ Trọng Quang – Nắm tay nhau. Ơn biển

Nắm tay nhau

Nhiều tờ lịch cùng ngày tháng hẹn rơi trong bão
em cơi áo chật mở ngày mới
vận mệnh nắm tay số mệnh xuống đường
hội văn nghệ văn gừng đội mũ bảo hiểm lên đường
tra tấn cột đèn ép sáng đèn treo cổ động sớm mai
tức (tối) cười diệt muỗi lăng quăng mùa triều dâng
uốn cong những con đường
dựng tường kín công viên
run cây rụng lá trước mùa vàng

Xe lạ đeo kiếng đen chận ở trạm dừng
lấn ép chuyên chở khác
sắc phục trùm mặt dạng nhiều chân
nhớ em thì thầm gan ruột
ngồi chờ trong bus một mình với tờ báo không chữ nào nuốt được
bước xuống nắm tay nhau băng đại lộ

Cá mọc chân nhảy lên bờ
hòa lẫn vào nhiều tiếng hô
chim cánh cụt vận động cánh dài rời bắc băng
về biển ấm
hân hoan hôn tự do ngực đẹp trên thảm đỏ

 

 

Ơn  biển

(Gửi Ng)

Chúng ta ăn hết đêm thân cá
sớm mai đẩy phần xương thủy táng
(ngược chiều xương chiến lợi phẩm Hemingway ngoài khơi vào )
tọa độ hải lý cắm hồn cốt cha ta xưa ghìm cọc chặt
vững vàng trước ngọn gió ngọn giáo bạo liệt kiếp kiếp
ơn biển nhớ mẹ ta xưa mơm cá
dặn dò giữ gìn nấm mồ biển đảo

Tiếng nổ cự ly gang tay
cường độ vọng lớn không chỉ một lần
ngày ngày sấm vang
rắn biển phùng mang thè lưỡi lời nọc độc
giật mình cánh hoa rau muống biển

Ngựa sắt khè lửa bay về trời ngoái đầu nhìn lại
bầy ngựa bầy tôi mất dần mã lực kháng thể
pho tượng đức thánh cố định bước chân di động khuôn viên
kẻ di động cầm đầu cưỡi cổ chùn chân cố định

Không dám cho đất hướng ngoài trùng dương
sẽ ngọn hải đăng tắt sáng
tiếng nói ươn hèn nuốt vào trong
sẽ tiếng khóc cháu con ngày sau hiển hiện