Thư gởi cho bạn PNH
bạn có những chuyến xe bus chở đầy giấc mộng
nơi có hoa và chỗ ngã lưng cho… mệt mỏi
nơi có những giấc mơ đủ dài cho bến đỗ
cho một ngày ướp hương đến tận đêm buồn
bạn có chững chuyến xe chở cô đơn vào giấc ngủ
không ai rình mò và ác mộng vẫn . . . lang thang
bạn có thực phẩm và lương khô ướp lạnh
đến khi mốc meo mà miệng vẫn tươi cười
bạn có tấ cả trừ quê hương… đã mất
rất lâu rồi từ lúc bạn… ly hương
bạn thất lạc mà không biết mình… thất lạc
bạn tự ruồng bỏ mình và không biết… về đâu
bạn có những chuyến xe đêm và những chuyến xe ngày
có ngày tháng – mấy mươi năm dài phiêu bạt
bạn cô độc và biết chắc rằng mình… cô độc
dù ở nơi đâu… thì đó cũng là NHÀ
bạn thất lạc quê hương còn tôi thì… thất tán
mấy mươi năm tôi rơi vãi linh hồn
quê hương thì mênh mông
phố phường thì chật hẹp
tôi tự nép mình vào những giấc mộng đêm đen
Tôi tự ép mình vào những chuyến xe bus thân quen
đầy ác mộng trên những con đường ủ mục
nơi những giấc mơ không còn là những giấc mơ buồn thảm
tôi rất muốn duỗi chân và… mơ
dù là những giấc mơ buồn…
và như vậy bạn ơi
bạn có chắc rằng tôi… Hạnh Phúc
có chắc rằng tôi hạnh phúc ở nơi nầy
nơi mà tôi không thể… nằm mơ
còn
bạn thì vẫn nằm mơ dù quê hương đã mất
còn tôi mộng thấy quê hương ngay ở giữa quê hương mình .
cuối thư xin cầu chúc cho bạn mộng nhiều giấc mộng…
Những con đường vô vọng
Không biết chạy về đâu với những kỉ niệm buồn
Nơi những phố hàng rong ngổn ngang quang gánh
Nơi những giọt mồ hôi chưa kip rơi khỏi đôi môi đắng
nước mắt đã khô chưa kịp ứa cuối chân mày
Những con đường mù mịt – những khói bay
Em chạy mãi – trên những tháng ngày… vô vọng
Không một ai và không một… ai mơ mộng
những con đường vô vọng… những hàng cây
Nơi người ta khát khao đi lại – bóng râm đầy
Nơi chú cuội có thể nằm yên và… đánh giấc
Nơi những giòng sông – có trời mây lồng lộng
những con thuyền đang ngủ giữa… hừng đông
Chỉ là giấc mơ thôi – chỉ là giấc mơ… buồn
những con rắn trườn mình – lướt êm – trong đêm tối
những con chó – rình mò – nhe nanh – trên góc phố
tiếng tu huýt – ré lên – trên những phận người
và cả đêm đen – trên những con đường vô vọng
vẫn là bóng dáng của em – đứng ngóng – lập loè
cả một thế giới – buồn phiền… chín đầy đôi môi đỏ
Anh có thể mua vui – bằng chính nỗi… muộn phiền
Em có thể tin vào một thế giới của… người hiền
Không có chó nhe nanh – và không có người lừa lọc
Em có thể bán tất cả – trừ nỗi buồn… vô vọng
Nơi trái tim của em – vẫn còn có anh… úp mặt
chỉ một lần thôi – hi vọng những… con đường
Kẻ thất lạc quê hương
Tôi đã thất lạc cả cuộc đời mình
Trên quê hương buồn thảm nầy
Ngay từ khi bước qua ngạch cửa
Căn nhà đã quá xa
Làng xóm đã quá xa
Đất nước đã quá xa
Con đường như… nòng pháo
Bắn tôi đi như… quả đạn
Tôi nổ tung và mất biến
Tôi là ai
Trong tỉ tỉ người lô nhô trên trái đất nầy
Tôi là ai
Có một lần đang bay
Bay khỏi đất nước của mình
Tôi chỉ khao khát
Rằng hãy cho tôi bay đi
Bay đi mãi
Đừng bao giờ xuống đất
Tôi là ai
Trên cỏi đời câm lặng nầy
Trên cái đất nươc hắt hiu nầy
Cái đất nước mà tôi phải tự bóp miệng mình
Tự thắt cổ mình
Trên giá treo là những lời có cánh
Tôi là ai
Câu hỏi xích xiềng bao năm khóa chặt
Tôi hỏi . Tôi là ai
Sao mà hèn quá vậy
Chỉ có hỏi không thôi
Mà đã méo miệng buồn.
SAO MA DAO NAY NHU MUON SA QUE HUONG QUA VAY