Thành phố ổ kiến
Đứa bé trồi từ kinh nước đen
lê la rao bán hy vọng hão
xi giày trộn bồ hóng
lẩu trộn nước bọt
dây điện phơi mây
trên chằng chịt khốn cùng
gọi nhau tiếng tù và xe chở đá
mắc cạn đường một chiều
bình minh ngâm trong cà phê hẻm
cam chịu cá ươn
sau cửa kính món pizza chẹt bẹt
ngoại quốc thời hội nhập xà lỏn
mặc cả phố ba lô
giữa hai cơ những sợi gân màu đỏ
nhùng nhằng nhưng xiết chặt
trong khi tất cả kim gãy mũi
và trời rách ô-zôn
Sài Gòn phó thường dân
đứng một chân
nấc cụt
trên ổ kiến nhiều màu.
Sài Gòn, 7.2007
Thành phố văn[g] vật
Đường gầy xe chạy nhanh không dính
Phố mới chân cạo lông nữ tính
Bán hoặc thuê dép lê gạch vụn
Bờ Hồ đông máy rú vòng vòng
Tưng tởn trẻ dựng tóc đỏ xanh
Du lịch Tàu, Ngọc Sơn, Văn Miếu
Cụ Rùa khô mỏi cổ ngóng tiền
Không mưa râm người lười trong chảo
Ruồi đầy bơ ảo tưởng bắp rang
Bậc thức giả ngồi nhắp rượu Tây
Rồi thong thả rút dao, tự thiến.
Hà Nội, 7.2007
Buổi sáng phi trường O’Hare
Café nướng không khí dẻo mùi bơ
thùng rác đen nhạc hơi jazz nhão nhão
máy bay lên máy bay xuống không mừng
thang cuốn đám đông trôi thỏa hiệp
cầu vồng chữ quảng cáo phí màu
lịch sử trên truyền hình phí máu
đồ ăn dở cầu dội nước rần rần.
Chicago, 7.2007