Những bài thơ viết khoảng 1989-1990, trước khi rời Việt Nam, đăng báo trong nước một lần, nhưng chưa in lại trong hai tập thơ đã xuất bản.
PNH
Bài ca ngày mưa
Trời mưa từ sáng cho đến chiều
tôi còn đủ tiền để sống đến mai
vì thế tôi nằm dài và khóc
cho sự sung sướng này hỡi ngày đau khổ kia
những ngày ẩm mốc
không có mặt trời để ngăn lời nói dối
không có mặt trăng để mơ thấy đồng tiền
đồng tiền xi mạ giấc mơ
và ưu phiền là mặt sau của đói
Trời mưa từ sáng cho đến chiều
tôi còn đủ tiền để sống hết trăm năm
vì thế tôi nằm dài và hát
bài ca bất tử của con người
bát ngát một chân trời,
bát ngát… đủ chỗ cho trùng trùng nghĩa địa
nhưng lo sợ làm chi
lo sợ làm chi
chúng ta còn triệu lần để sống
Trời mưa từ sáng cho đến chiều
sông dâng bể đầy ruộng mang thai
đẻ ra một nghìn con ếch
đất trời bài tiết tiếng kêu
để còn im lặng
cho lúa ngậm đòng cho lúa trổ bông
em đi chân không gặt hái
hạt thừa
cho chim
Trời mưa từ sáng cho đến chiều
tôi còn đủ tiền đi hớt tóc
đủ tiền mua một cục xà bông
tẩy rửa những con đường
bước đi trên lề bóng nhoáng
duyệt binh hàng ngũ ngôi nhà
nghiêm trang
thời gian ưỡn ngực
phô bày những mảng tường nâu
huy chương cho ngày đã sống
tận cùng ở đáy khổ đau
Trời mưa từ sáng cho đến chiều
còn bao nhiêu tiền tôi mua nến
lạy trời
mưa xuống
lấy nước
tôi uống
lấy ruộng
tôi cày
chuồn chuồn
hãy cứ
bay cao.
1989
Hoa ngày trên đỉnh
Hoa râm bụt bên rào trời buổi sáng
cao nguyên tiếng gà gáy trưa
tiếng của nỗi buồn đi chân đất
trên đêm khuya đã tàn
ngôi nhà sàn bên suối
và giọng nói em vào phút cuối cùng
thanh quản rung cuộc chia lìa không hẹn gặp
mặt trăng chìm trong sương giá
và anh trôi đi
tháng ngày trôi đi
về chính miền câm lặng nhất
nơi những bông hoa vàng
nở cho người đi xa
một đôi mày mực tàu loang giấy bản
viết lên đồi lên đá thương nhau
mùa mưa bắt đầu
chúng ta không còn giờ để thấy
không ở lại trong nhau
bước chân ngày nào qua thung biếc
người đàn bà với lại người đàn ông
dạt về trăm vạn hướng
chia lìa
những mảnh vụn để làm chi
hỡi bông hoa ngày trên đỉnh núi.
3.1990
Tháng Năm
Tháng Năm đàn chim hối hả
rã cánh mặt trời
trận cháy rừng chạy trốn những tàn tro
Tháng Năm
cơn mưa trở về quên đường vào thành phố
nhì nhằng tia chớp ngoại ô
em ngồi sau lưng người khuất mặt
khẩn cầu ơi gió xa
xô lại đám mây hờ hững
giữ lại những người đi qua
ngón ta leng keng chìa khóa
loay hoay mở cửa đời mình
Tháng Năm
chuyến xe miền cao bụi đỏ
mang đi một kẻ nhớ nhà
5.1990