Âu Thị Phục An – Có không căn nguyên. Lưu ly. Gió ngàn năm

Có không căn nguyên

Gã điếm thúi cầm lưỡi liềm cười mỉm
Nó quẩn quanh trước hết là lũ ung thư
Bệnh viện chứ đâu phải chợ
Sao đông nghẹt người vô 
Nó rung đùi
Ngậm điếu thuốc vừa giật trên tay một thằng ung phổi
40 tuổi rưởi giám đốc công ty trách nhiệm hết hạn
Đi ngủ cho rồi
 
Nó bò vô từ dũ
Chà chà toàn là thịt máu non đầy một chậu
Gã điếm lia lia lưỡi hái bắt mệt
Có ai dặn dò em xài bao cao su
Có ai nhắc em giáo dục giới tính
Em 13 hay 15 đếch biết
Con nít chớm lên men làm ơn ngó chừng
Con nít con nhà ai thời đại gì mà quá sung
 
Tức chi mà nhồi máu ngã lịm trên tay còn cầm cái giấy mời
Nó tò mò còn cầm lên đọc thử
Cái giấy ghi quyết định cướp nhà dân
 
Cái nhà 7 tỷ không chịu bán mà trả nợ kinh doanh
Treo giá mãi đến chừng ngân hàng phát mãi bán quýnh 3 tỷ tư
Rụng rời tay chân anh ngã quỵ
Vợ mập đeo đầy vàng đập ngực la trời tại tui ngu
 
Học làm sang xài đô Mỹ chạy xe xịn
Trác táng nhiều say sưa nhiều hoan lạc nhiều dễ quên bén căn nguyên
 
Nghèo cho dễ cai trị
Đói thì phải đui mù
Ráng làm nuôi  cán bộ
 
Lao động đi dân  ngu…
 
 
 
Lưu ly
 
Cái chòm sáng thúc giục con thú bò tới
Tập đứng lên bằng hai cái chân sau
Con thú người chuyển hóa dần khi chưa kịp biết về đâu
 
Quá nhiều cái não chứa IQ tăng tăng chỉ số
 
Lại lom khom tìm trong đống cát đá hồng hoang
Lại bò xoài trong nổi thúc giục cội nguồn
 
Bao tử hóa thạch hàm răng hóa thạch
Ngôn ngữ dương vật
Lẩn lộn trong âm u âm hình rách
 
Là một mảnh thủy tinh trong vắt cắt ngang trò luân hồi tử sinh
Lưu ly lưu ly trên trời
long lanh long lanh
Xoạc hai cẳng chân đứng thẳng cái người
 
Đội trên từng không hai mảnh tách rời
Trời đất một bụm nhỏ bàn tay tách tìm lịch sử
Ngồi chăm chăm trên miền hồng hoang con người dần mệt lử
 
Siêu chất xám buồn tình chế nguyên tử xóa ngàn xưa
 
Lưu ly hề nổ lốp đốp như mưa…
 
 

Gió ngàn năm

Lạc lỏng hay phiêu phiêu
Tự gió là cơn mát xóa oi nồng lồng kính trái đất
Chính gió là sự vùng vẫy lôi mây vào áp thấp nhiệt đới

Rồi gió lang thang trên sợi tóc em
Làm bay những chiếc lá me li ti đáp xuống buổi chiều vàng hè phố
Làm mưa trải rêu xanh trên những nóc nhà mái ngói buồn hiu

Dòng sông ngữa lòng để cánh gió trượt qua
Cánh buồm viễn du vẫy chào thiên địa lướt trên sóng hải hành
Lượn bên em , vòm ngực trắng ngần

Bay về núi về suối tìm cổ tích hóa thạch
Cổ thụ rừng rú rung cành mừng nước hồ xanh

Lá, một là lá giữa trùng trùng lá ngát
Cởi gió lẻ loi rớt vào trầm tích ngàn năm

Chỉ còn gió lang thang
Bạo hành và dịu dàng

Ngàn năm trên môi em..

Ý kiến

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.