Người đàn ông chỉ nhìn thấy bóng tối
hắn nói đúng là mắt hắn màu đen
hắn nói đúng là phía trước hắn chỉ toàn là bóng tối
hắn nói đúng là thể chế độc tài là một khối choán hết sắc đen, bóng tối
Đứng thẳng lưng
tự nhốt trong sự kích động
tay trong túi quần, bàn tay còn dính chất nhầy thủ dâm
hắn chưởi thề
và
buồn rầu
và tự biết
chứng nỗi loạn âm thầm là thói tật tội nhân.
Chuyên chế chỉ có một thứ mùi duy nhất là thứ ngây dại bốc từ đít của nhau và hít hửi đít nhau
những cái đít áp sát mặt như một thứ khẩu trang cho phép bạc nhược, cho phép rên rỉ van xin, cho phép ăn cắp tương lai những thế hệ mới để làm thực phẩm cho cái bụng thú vật và cho lương tri dòi bọ.
Dân chủ là thứ mùi bản án tù
Dân chủ là khoảng trống vực thẳm
Dân chủ là hơi thở ngắn của một trái tim loạn nhịp
Ở một góc phố nhiểm độc truyền thông: thằng này, đứa kia, cả đám ngây thơ tặng nhau nắng dân chủ và sau đó kéo nhau vào quán nhậu, ở chỗ khác vài thằng bị bắt vì tụ tập quá năm người, ở một chỗ khác nữa vừa có người ký đơn xin khoan hồng.
Và ở chỗ khác sẽ tới cả đám sẽ lại nói về dân chủ như đã thấy dân chủ mỗi sáng với con cặc không hiểu vì sao cứ cương cứng.
Dân chủ là thứ không hiểu vì sao cứ cương cứng, cương cứng như đêm qua người- tình- gái- điếm lại bỏ quên bàn tay trong cái quần.
Hắn lại sờ tay vào chứng nỗi loạn của mình để thủ dâm lần nữa
Và cả đám như một rừng cây, từng thân cây nở đầy tiếng chưởi tục tĩu,
đó là một thứ hoa sặc sở và tỏa mùi sạch nhất.
Và cùng nhau đen trong mọi cách nhìn
6.2009
Đọc và cười khan cho nổi khát thèm dân chủ.